lâu ngày với em bác sĩ mất nết, xem. Thư lúc trước cũng hay bệnh, nhưng những lúc đó đã có mợ năm và Nhi lo. Bây giờ mợ năm không có ở nhà, chớ trêu với em sinh viên hứng tình Nhi lại phải ra cửa tiệm trông coi. Nó không phải chưa bao giờ chăm sóc người bệnh, nhưng một mình chăm sóc con gái bệnh thì đây là lần đầu tiên. “Sao rồi?” Nó vội xuống nhà, cửa phòng của Thư đang mở thế là nó bước vào hỏi thăm. Thư đang nằm trên giường, không biết phải đang ngủ hay không nhưng mắt nhắm và nằm bất động trên đó. “Ngủ rồi á. Mới cho chị ăn tí cháo với uống thuốc rồi.” Nhi