mỗi ngày chủ tịch với cô y tá dâm đãng, đãng dành cho Tiểu Phàm, Văn Mẫn lấy tay gạt nhẹ từng lớp áo mỏng ra khỏi người. Tiểu Phàm nhìn từng lớp từng lớp áo của Văn Mẫn rới xuống đất, rồi từng mảng, từng mảng da thịt của nàng cứ dần dần lộ ra mà cổ họng y khô không khốc, mỗi ngày chủ tịch cùng em dâu khiêu gợi y đang bị nàng vơn như mèo vờn chột, thật là quá khó chịu rồi, con cặc y giật giật liên hồi như muốn biểu tình, hơi thở ý gấp gáp như cá ngạt nước. Trong mắt ý lúc này, ngoài vị sư tỷ đẹp như tiên nữ này ra thì y không còn nhìn thấy thứ gì trên đời nữa. Chiếc áo quây