một đêm tranh thủ dí buồi vào em tại hội sở, làm vậy đơn giản chỉ là chọc giận anh, đồng thời khích anh đánh trả! Mà cứ như vậy, sự việc này càng ngày càng lớn, trú mưa tranh thủ dí buồi vào em mông cong sau cùng thì không cách nào dẹp yên chuyện này được. – Vậy để yên tên họ Lương leo lên đầu lên cổ tôi sao? – Tề Học Quy lên giọng, lửa giận vẫn không giảm: – Tôi không thể nuốt nổi cục tức này. – Tiểu bất nhẫn tắc loạn đại mưu (nếu không nhẫn nại việc nhỏ sẽ làm hỏng việc lớn)! Cổ Bình trầm giọng thuyết giáo: – Hiện nay việc anh cần làm là bắt lấy Tôn Vĩ buộc nó tự đầu thú. Đồng