nỗi buồn hàng xóm địt mẹ yêu với đồng nghiệp, biết…” Thấy tôi tỉnh dậy, Khả Hân dùng khẩu hình nói với tôi, không phát ra một chút thanh âm, đồng thời ngón tay còn chỉ chỉ phòng Tư Kiến. Mặc dù nàng sử dụng ngôn ngữ môi, định mệnh nhân viên địt mẹ yêu cuồng dâm tôi vẫn đọc được. Tôi chỉ khẽ gật gật đầu, nhưng nhìn thấy bộ dáng của nàng, tôi biết nàng hơi khó chịu nên chỉ biết lắc đầu cười khổ. Sau khi ăn sáng xong, tôi đi làm, trong lòng tức giận và ghen tuông vẫn không tiêu tan được. Cứ như vậy ngây ngô qua một ngày trắng, cuối cùng đến giờ tan sở, theo lẽ thường tôi sẽ nôn nóng